-
0 Comments
Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?
Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!
Khi tài khoản nhảy số liên tục, từ 500 USD lên 1.000, rồi 10.000 và cuối cùng dừng lại ở con số hơn 30.000 USD – Thuận không hét lên. Không reo mừng. Không bật khóc. Chỉ ngồi đó, lặng thinh, tay vẫn giữ chuột, con mắt như chưa tin vào điều vừa xảy ra.
Anh thậm chí không dám chớp mắt.
Bởi vì đối với một người từng khánh kiệt, từng ăn không đủ bữa, từng bị khinh khi vì không có tiền – 30.000 USD không chỉ là tiền, đó là một giấc mơ được hiện hình.
Nhưng người từng trải qua nhiều thất bại hiểu rõ một điều: “Thắng một lệnh không biến bạn thành người chiến thắng. Thắng cả quá trình mới là đẳng cấp.”
Anh không lao vào tiêu xài. Không vội đăng hình tài khoản lên mạng xã hội để “khoe”. Không. Anh làm điều mà không phải ai cũng đủ bình tĩnh để làm: ngồi lại, ghi chép, phân tích lại toàn bộ hành trình của lệnh giao dịch đó.
Lệnh vào lúc nào? Tín hiệu gì? Khối lượng ra sao? Vì sao thị trường tăng? Có tin tức gì lúc đó? Nếu sai thì mình sẽ cháy tài khoản kiểu gì?
Và cứ như thế, anh xây một hệ thống từ thực chiến, không phải sách vở. Từng cú sập thị trường, từng lần thua cháy tài khoản trước đó… giờ trở thành những bài học quý giá.
Từ 30.000 USD, anh bắt đầu chia nhỏ vốn. Dùng phân kỳ vốn – đòn bẩy linh hoạt. Tận dụng những cú pullback, fake break, tin non-farm, CPI, FOMC như những chiến binh tinh nhuệ của chính mình.
Anh không đánh lớn, mà đánh đúng. Không chờ may mắn, mà chờ xác suất cao và đúng thời điểm.
Trong vòng 1 năm, khi vẫn còn làm tại Shinhan, những buổi trưa mọi người nghỉ trưa, anh tranh thủ mở biểu đồ. Những lúc mọi người tụ tập cà phê, anh lặng lẽ phân tích lịch sử giá. Vốn ít – nhưng kiến thức anh tích lũy nhiều như một cơn thủy triều.
Từ 100 triệu → 500 triệu → rồi 1 tỷ → 2 tỷ…
Và rồi anh mua căn nhà đầu tiên tại Bà Rịa Vũng Tàu – không bằng tiền lương, mà bằng những lệnh giao dịch âm thầm, từng giây từng phút cân não với thị trường.
Tưởng đâu lúc này anh sẽ hạnh phúc trọn vẹn, nhưng không.
Nỗi đau không nằm ở tài khoản – mà nằm ở trái tim.
Hằng ngày, khi vẫn đi làm, anh vẫn phải đối mặt với người yêu cũ, giờ đã là một người vợ, một người mẹ…của người ta – ánh mắt ấy, nụ cười ấy, giờ không còn dành cho anh.
Anh không thể oán trách. Chỉ biết tự nói với mình: “Ngày xưa mình không có gì, sao trách người ta không đợi.”
Và chính lúc ấy, anh quyết định: nghỉ việc. Dù thu nhập ổn định, dù mọi người can ngăn, dù còn nhiều trăn trở.
Nhưng anh biết: anh cần đi tiếp – về phía tự do thật sự.
Và khi hành trình tài chính đã có nền móng vững vàng, thì số phận đưa anh gặp người con gái tuyệt vời – dịu dàng, hiểu chuyện, sâu sắc và… không quan tâm anh từng khởi đầu thế nào, chỉ quan tâm anh là ai trong hiện tại.
Cùng nhau, họ đặt chân đến khắp mọi nơi – từ những đồi thông Gia Lai, bãi biển Vũng Tàu, cho đến trời xanh cát trắng Bali, những con đường lãng mạn của đảo Jeju, và sắc thu dịu dàng trên đảo Nami, Hàn Quốc.
Một đám cưới đẹp như mơ. Tiệc vows ngoài bãi biển với sóng vỗ rì rào, ánh hoàng hôn phủ lên lời thề nguyện thiêng liêng.
Và trong khoảnh khắc ấy, anh biết – tất cả những gì mình trải qua, đáng giá vô cùng.
“Nếu bạn đang ở đáy sâu, thì hãy nhớ: chỉ cần còn một hơi thở – bạn vẫn có thể thay đổi cuộc đời mình.”