Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!

Tiếng chuông điện thoại vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch. Đồng hồ chỉ 2 giờ sáng. Dưới ánh đèn đường yếu ớt, bóng dáng một chàng trai gầy gò, lặng lẽ rời khỏi công ty sau ca làm đêm. Trên vai anh là chiếc balo bạc màu, trong đó là vài quyển giáo trình tài chính doanh nghiệp – những thứ ít ai ngờ lại thuộc về một cậu sinh viên nghèo đang làm ca đêm tại Phạm Tôn, để sáng mai kịp đến lớp ở Trường Đại học Công nghiệp TP.HCM.

Không phải lần đầu, và chắc chắn cũng không phải lần cuối, Thuận lầm lũi đạp xe về nhà trọ trong đêm, khi cả thành phố đã ngủ yên. Nhưng đôi khi, về đến nơi, cánh cổng nhà trọ đã khóa chặt. Anh không dám gọi ai mở – không phải vì ngại, mà vì sợ làm phiền. Người khác có thể ngủ yên, còn anh… chỉ mong một góc yên tĩnh để qua đêm.

Thế là anh khoác áo mưa, ngồi co ro trước hiên nhà trọ, cạnh thùng rác, cạnh tiếng mèo kêu rên rỉ, cạnh gió lạnh hắt từ góc phố. Ngủ tạm. Trên nền xi măng. Mắt vẫn nhắm nhưng lòng thì mở to.
Anh nhớ có lần trời mưa tầm tã, không có chỗ trú, anh chỉ biết kéo nón mũ áo mưa che đầu, ôm balo ngồi chờ sáng. Ướt, lạnh, và đau – không chỉ ở da thịt, mà ở sâu tận lòng tự trọng.

Nhưng anh chưa từng than vãn, chưa từng kể lại với ai, không phải vì anh mạnh mẽ – mà vì anh sợ người ta thương hại. Anh muốn đứng lên từ nghịch cảnh bằng chính đôi chân, không cần ai dắt.

“Có những đêm như vậy, tôi tưởng như mình đang tan ra giữa thành phố rộng lớn. Nhưng chính những đêm đó, tôi học được điều quan trọng nhất: nếu tôi không thương lấy chính mình, thì không ai có thể.”

Và rồi trời sáng. Anh lại thay đồ, rửa mặt ở vòi nước trước nhà trọ, xách balo đến lớp như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cứ thế, ngày này qua ngày khác, anh sống như một bóng mờ – không ai thấy, không ai biết, nhưng không bao giờ biến mất.


Anh là Dương Minh Thuận, sinh năm 1993, quê gốc Tiền Giang – một vùng đất nắng gió, đầy chất miền Tây nhưng lại chẳng để lại cho anh nhiều hơn ngoài những ký ức nghèo khó. Sinh ra trong một gia đình nợ nần chồng chất, phải thế chấp cả nhà đất để sống sót, Thuận không khởi đầu từ con số 0 – mà từ số âm.

Không có gì trong tay ngoài lòng tự trọng, sự liều lĩnh và một trái tim không chịu gục ngã.

Những đêm đi làm đến 1-2 giờ sáng rồi sáng hôm sau vẫn đến lớp đúng giờ không phải vì anh mê học – mà vì anh hiểu: học là cách nhanh nhất để thoát nghèo, để bước chân ra khỏi cái “vòng lặp sinh tồn” của gia đình. Nhưng chẳng có gì dễ dàng. Cuộc sống ở Sài Gòn đắt đỏ, tiền trọ, tiền ăn, tiền sinh hoạt luôn là bài toán không có lời giải. Có tháng, anh ăn mì gói cả tuần. Có đêm, anh nằm co ro trên sàn nhà trọ vì không đủ tiền trả tiền điện.

Thế nhưng, không ai biết rằng đằng sau ánh mắt kiên định ấy là những đêm anh khóc thầm vì tủi hổ. Bị khinh bỉ, bị xúc phạm, từng bước chân trên hành trình lớn lên của Thuận là chuỗi dài những vết xước mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu được sự đau đớn của nó.

Ngay cả tình yêu – thứ mà người ta thường nghĩ là miễn phí – với Thuận cũng trở thành món hàng xa xỉ. Người con gái anh yêu, sau khi biết hoàn cảnh thực sự của anh, đã rời bỏ anh. Để lại sau lưng là trái tim tan nát và một niềm tin gãy vụn. Gia đình cản, xã hội khinh, người yêu bỏ – mọi thứ như đẩy anh đến bờ vực.

Nhưng chính lúc đó, anh đã bước vào thị trường – nơi tưởng như là cơ hội đổi đời nhưng lại là cánh cửa khác dẫn đến vực sâu.
Từ một nhân viên tài chính-xử lý tín dụng tại ACB, rồi VPBank FC, anh bắt đầu bước vào thị trường với giấc mơ làm giàu. Nhưng đời không như mơ. Lãi đâu không thấy, chỉ thấy nợ chồng nợ. Từ các khoản vay hỗ trợ nhân viên ngân hàng với lãi suất ưu đãi, vay FE Credit, app online, thậm chí là cả Momo, rồi từng cầm cả Cà vẹt xe máy tại F88 – tổng cộng hơn 500 triệu đồng. Và đau đớn hơn cả là, anh chưa từng vay ai trong gia đình hay bạn bè – không phải vì không có ai để vay, mà vì anh có lòng tự trọng.

Anh chấp nhận gục ngã, nhưng không chấp nhận van xin.

Khi không còn gì để mất, chính là lúc người ta làm nên kỳ tích. Với hơn 10 triệu đồng cuối cùng – tương đương khoảng 500 USD, từ kinh nghiệm thất bại trước đó, anh quyết định đặt cược mọi thứ vào một lệnh Buy Gold với đòn bẩy vô cực.

Đêm đó – không ai biết điều gì đang xảy ra trong căn phòng trọ tồi tàn, nơi ánh sáng duy nhất là từ màn hình máy tính. Nhưng với Thuận, đó là đêm đầu tiên của một cuộc đời không ngủ.

Khi mặt trời lên, tài khoản anh hiện lên con số 30.000 USD.
Và đó – chỉ là khởi đầu…

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

EXNESS

EXNESS

XM

XM

LITEFOREX

LITEFOREX

MARKET4YOU

MARKET4YOU

VANTAGE

VANTAGE

Hãy làm điều bạn thích bằng cách chia sẻ thông tin hữu ích này nhé!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error

Theo dõi chúng tôi để cập nhật thông tin mới nhất