👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Bạn có thể nghe tiểu sử bằng audio nhé!

DƯƠNG MINH THUẬN, sinh năm 1993 tại Tiền Giang, là một người đi lên từ nghèo khó, từng trải qua nợ nần chồng chất, thất bại trong thị trường tài chính, và mất mát trong tình cảm. Anh tốt nghiệp cử nhân ngành Tài Chính Doanh Nghiệp tại Trường Đại học Công nghiệp TP.HCM, từng làm việc tại nhiều ngân hàng lớn như ACB, VPBank, Shinhan Group…

Với niềm tin rằng thị trường là nơi thử thách bản lĩnh hơn là nơi “làm giàu nhanh”, Thuận đã kiên trì học hỏi, vấp ngã, và từng bước xây dựng lại từ số vốn ít ỏi 500 USD đến một cuộc sống tự do tài chính thực sự.

Hiện tại, anh sống tại TP.HCM và Bà Rịa – Vũng Tàu, tập trung vào đầu tư cá nhân, du lịch cùng gia đình và chia sẻ hành trình sống thật – giao dịch thật – giá trị thật đến cộng đồng.

Anh tin rằng:

“Tự do không phải là có bao nhiêu tiền, mà là bạn có quyền sống đúng với chính mình mỗi ngày.”

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

EXNESS

EXNESS

XM

XM

LITEFOREX

LITEFOREX

MARKET4YOU

MARKET4YOU

VANTAGE

VANTAGE

📖 LỜI MỞ ĐẦU

Bạn có thể nghe tự chuyện của Thuận bằng audio nhé!

“Bạn không cần phải bắt đầu với một điều gì đó, nhưng bạn cần phải bắt đầu bằng tất cả những gì mình có.”

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo ở miền Tây – nơi mà nghèo không phải là một tình trạng, mà là một di sản được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Cái nghèo không chỉ nằm ở túi tiền, mà nằm ở tầm nhìn, ở nỗi sợ, và ở giới hạn mà cuộc sống đã cài sẵn trong đầu ta từ nhỏ.

Tôi không viết tự chuyện này để kể lể hay tô vẽ bản thân như một “người hùng”. Tôi chỉ là một người rất bình thường – từng thất bại, từng bị khinh thường, từng ngồi co ro ngoài nhà trọ trong những đêm mưa lạnh vì không dám làm phiền ai mở cửa. Tôi đã từng ăn mì gói sống, từng vay app online để có tiền đóng trọ, từng sống không còn gì để mất.

Nhưng tôi chưa bao giờ gục ngã.

Tự chuyện này là một hành trình thật – không tô hồng, không làm màu. Một chặng đường từ số âm – nợ nần, thất vọng, cô đơn – đến ngày tôi có thể tự do, độc lập, và sống đúng với mình.

Nếu bạn cũng đang ở “số âm”, đang mất phương hướng hay chỉ đang đi tìm một chút hy vọng – hãy đọc. Không phải vì tôi đã thành công, mà vì tôi đã từng ở đúng nơi bạn đang đứng. Và tôi tin: nếu bạn đủ kiên trì, bạn cũng có thể viết lại cuộc đời mình.

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!

Tiếng chuông điện thoại vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch. Đồng hồ chỉ 2 giờ sáng. Dưới ánh đèn đường yếu ớt, bóng dáng một chàng trai gầy gò, lặng lẽ rời khỏi công ty sau ca làm đêm. Trên vai anh là chiếc balo bạc màu, trong đó là vài quyển giáo trình tài chính doanh nghiệp – những thứ ít ai ngờ lại thuộc về một cậu sinh viên nghèo đang làm ca đêm tại Phạm Tôn, để sáng mai kịp đến lớp ở Trường Đại học Công nghiệp TP.HCM.

Không phải lần đầu, và chắc chắn cũng không phải lần cuối, Thuận lầm lũi đạp xe về nhà trọ trong đêm, khi cả thành phố đã ngủ yên. Nhưng đôi khi, về đến nơi, cánh cổng nhà trọ đã khóa chặt. Anh không dám gọi ai mở – không phải vì ngại, mà vì sợ làm phiền. Người khác có thể ngủ yên, còn anh… chỉ mong một góc yên tĩnh để qua đêm.

Thế là anh khoác áo mưa, ngồi co ro trước hiên nhà trọ, cạnh thùng rác, cạnh tiếng mèo kêu rên rỉ, cạnh gió lạnh hắt từ góc phố. Ngủ tạm. Trên nền xi măng. Mắt vẫn nhắm nhưng lòng thì mở to.
Anh nhớ có lần trời mưa tầm tã, không có chỗ trú, anh chỉ biết kéo nón mũ áo mưa che đầu, ôm balo ngồi chờ sáng. Ướt, lạnh, và đau – không chỉ ở da thịt, mà ở sâu tận lòng tự trọng.

Nhưng anh chưa từng than vãn, chưa từng kể lại với ai, không phải vì anh mạnh mẽ – mà vì anh sợ người ta thương hại. Anh muốn đứng lên từ nghịch cảnh bằng chính đôi chân, không cần ai dắt.

“Có những đêm như vậy, tôi tưởng như mình đang tan ra giữa thành phố rộng lớn. Nhưng chính những đêm đó, tôi học được điều quan trọng nhất: nếu tôi không thương lấy chính mình, thì không ai có thể.”

Và rồi trời sáng. Anh lại thay đồ, rửa mặt ở vòi nước trước nhà trọ, xách balo đến lớp như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cứ thế, ngày này qua ngày khác, anh sống như một bóng mờ – không ai thấy, không ai biết, nhưng không bao giờ biến mất.


Anh là Dương Minh Thuận, sinh năm 1993, quê gốc Tiền Giang – một vùng đất nắng gió, đầy chất miền Tây nhưng lại chẳng để lại cho anh nhiều hơn ngoài những ký ức nghèo khó. Sinh ra trong một gia đình nợ nần chồng chất, phải thế chấp cả nhà đất để sống sót, Thuận không khởi đầu từ con số 0 – mà từ số âm.

Không có gì trong tay ngoài lòng tự trọng, sự liều lĩnh và một trái tim không chịu gục ngã.

Những đêm đi làm đến 1-2 giờ sáng rồi sáng hôm sau vẫn đến lớp đúng giờ không phải vì anh mê học – mà vì anh hiểu: học là cách nhanh nhất để thoát nghèo, để bước chân ra khỏi cái “vòng lặp sinh tồn” của gia đình. Nhưng chẳng có gì dễ dàng. Cuộc sống ở Sài Gòn đắt đỏ, tiền trọ, tiền ăn, tiền sinh hoạt luôn là bài toán không có lời giải. Có tháng, anh ăn mì gói cả tuần. Có đêm, anh nằm co ro trên sàn nhà trọ vì không đủ tiền trả tiền điện.

Thế nhưng, không ai biết rằng đằng sau ánh mắt kiên định ấy là những đêm anh khóc thầm vì tủi hổ. Bị khinh bỉ, bị xúc phạm, từng bước chân trên hành trình lớn lên của Thuận là chuỗi dài những vết xước mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu được sự đau đớn của nó.

Ngay cả tình yêu – thứ mà người ta thường nghĩ là miễn phí – với Thuận cũng trở thành món hàng xa xỉ. Người con gái anh yêu, sau khi biết hoàn cảnh thực sự của anh, đã rời bỏ anh. Để lại sau lưng là trái tim tan nát và một niềm tin gãy vụn. Gia đình cản, xã hội khinh, người yêu bỏ – mọi thứ như đẩy anh đến bờ vực.

Nhưng chính lúc đó, anh đã bước vào thị trường – nơi tưởng như là cơ hội đổi đời nhưng lại là cánh cửa khác dẫn đến vực sâu.
Từ một nhân viên tài chính-xử lý tín dụng tại ACB, rồi VPBank FC, anh bắt đầu bước vào thị trường với giấc mơ làm giàu. Nhưng đời không như mơ. Lãi đâu không thấy, chỉ thấy nợ chồng nợ. Từ các khoản vay hỗ trợ nhân viên ngân hàng với lãi suất ưu đãi, vay FE Credit, app online, thậm chí là cả Momo, rồi từng cầm cả Cà vẹt xe máy tại F88 – tổng cộng hơn 500 triệu đồng. Và đau đớn hơn cả là, anh chưa từng vay ai trong gia đình hay bạn bè – không phải vì không có ai để vay, mà vì anh có lòng tự trọng.

Anh chấp nhận gục ngã, nhưng không chấp nhận van xin.

Khi không còn gì để mất, chính là lúc người ta làm nên kỳ tích. Với hơn 10 triệu đồng cuối cùng – tương đương khoảng 500 USD, từ kinh nghiệm thất bại trước đó, anh quyết định đặt cược mọi thứ vào một lệnh Buy Gold với đòn bẩy vô cực.

Đêm đó – không ai biết điều gì đang xảy ra trong căn phòng trọ tồi tàn, nơi ánh sáng duy nhất là từ màn hình máy tính. Nhưng với Thuận, đó là đêm đầu tiên của một cuộc đời không ngủ.

Khi mặt trời lên, tài khoản anh hiện lên con số 30.000 USD.
Và đó – chỉ là khởi đầu…

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

EXNESS

EXNESS

XM

XM

LITEFOREX

LITEFOREX

MARKET4YOU

MARKET4YOU

VANTAGE

VANTAGE

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!

Khi tài khoản nhảy số liên tục, từ 500 USD lên 1.000, rồi 10.000 và cuối cùng dừng lại ở con số hơn 30.000 USD – Thuận không hét lên. Không reo mừng. Không bật khóc. Chỉ ngồi đó, lặng thinh, tay vẫn giữ chuột, con mắt như chưa tin vào điều vừa xảy ra.

Anh thậm chí không dám chớp mắt.

Bởi vì đối với một người từng khánh kiệt, từng ăn không đủ bữa, từng bị khinh khi vì không có tiền – 30.000 USD không chỉ là tiền, đó là một giấc mơ được hiện hình.

Nhưng người từng trải qua nhiều thất bại hiểu rõ một điều: “Thắng một lệnh không biến bạn thành người chiến thắng. Thắng cả quá trình mới là đẳng cấp.”

Anh không lao vào tiêu xài. Không vội đăng hình tài khoản lên mạng xã hội để “khoe”. Không. Anh làm điều mà không phải ai cũng đủ bình tĩnh để làm: ngồi lại, ghi chép, phân tích lại toàn bộ hành trình của lệnh giao dịch đó.

Lệnh vào lúc nào? Tín hiệu gì? Khối lượng ra sao? Vì sao thị trường tăng? Có tin tức gì lúc đó? Nếu sai thì mình sẽ cháy tài khoản kiểu gì?

Và cứ như thế, anh xây một hệ thống từ thực chiến, không phải sách vở. Từng cú sập thị trường, từng lần thua cháy tài khoản trước đó… giờ trở thành những bài học quý giá.

Từ 30.000 USD, anh bắt đầu chia nhỏ vốn. Dùng phân kỳ vốn – đòn bẩy linh hoạt. Tận dụng những cú pullback, fake break, tin non-farm, CPI, FOMC như những chiến binh tinh nhuệ của chính mình.

Anh không đánh lớn, mà đánh đúng. Không chờ may mắn, mà chờ xác suất cao và đúng thời điểm.

Trong vòng 1 năm, khi vẫn còn làm tại Shinhan, những buổi trưa mọi người nghỉ trưa, anh tranh thủ mở biểu đồ. Những lúc mọi người tụ tập cà phê, anh lặng lẽ phân tích lịch sử giá. Vốn ít – nhưng kiến thức anh tích lũy nhiều như một cơn thủy triều.

Từ 100 triệu → 500 triệu → rồi 1 tỷ → 2 tỷ…

Và rồi anh mua căn nhà đầu tiên tại Bà Rịa Vũng Tàu – không bằng tiền lương, mà bằng những lệnh giao dịch âm thầm, từng giây từng phút cân não với thị trường.

Tưởng đâu lúc này anh sẽ hạnh phúc trọn vẹn, nhưng không.

Nỗi đau không nằm ở tài khoản – mà nằm ở trái tim.

Hằng ngày, khi vẫn đi làm, anh vẫn phải đối mặt với người yêu cũ, giờ đã là một người vợ, một người mẹ…của người ta – ánh mắt ấy, nụ cười ấy, giờ không còn dành cho anh.

Anh không thể oán trách. Chỉ biết tự nói với mình: “Ngày xưa mình không có gì, sao trách người ta không đợi.”

Và chính lúc ấy, anh quyết định: nghỉ việc. Dù thu nhập ổn định, dù mọi người can ngăn, dù còn nhiều trăn trở.

Nhưng anh biết: anh cần đi tiếp – về phía tự do thật sự.

Và khi hành trình tài chính đã có nền móng vững vàng, thì số phận đưa anh gặp người con gái tuyệt vời – dịu dàng, hiểu chuyện, sâu sắc và… không quan tâm anh từng khởi đầu thế nào, chỉ quan tâm anh là ai trong hiện tại.

Cùng nhau, họ đặt chân đến khắp mọi nơi – từ những đồi thông Gia Lai, bãi biển Vũng Tàu, cho đến trời xanh cát trắng Bali, những con đường lãng mạn của đảo Jeju, và sắc thu dịu dàng trên đảo Nami, Hàn Quốc.

 

Một đám cưới đẹp như mơ. Tiệc vows ngoài bãi biển với sóng vỗ rì rào, ánh hoàng hôn phủ lên lời thề nguyện thiêng liêng.

Và trong khoảnh khắc ấy, anh biết – tất cả những gì mình trải qua, đáng giá vô cùng.


“Nếu bạn đang ở đáy sâu, thì hãy nhớ: chỉ cần còn một hơi thở – bạn vẫn có thể thay đổi cuộc đời mình.”

 

 

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!

Có người từng nói: “Tự do tài chính là đỉnh cao của thành công.” Nhưng đối với Dương Minh Thuận, tự do tài chính không phải là cái đích – nó chỉ là cánh cổng mở ra một hành trình hoàn toàn mới.

Sau đám cưới ngọt ngào bên bờ biển – nơi Thuận cùng người vợ hiện tại trao nhau lời hẹn ước giữa hoàng hôn, anh không còn là chàng trai âm thầm thức trắng đêm canh từng cú nến. Anh giờ đây là một người đàn ông thực sự – có thể lo cho gia đình, có thể đưa vợ đi du lịch bất cứ lúc nào, có thể về quê giúp cha mẹ mà không cần suy nghĩ đến chuyện “xin nghỉ phép”.

Nhưng anh chưa bao giờ quên nơi mình bắt đầu.

Không Quên “Số Âm”

Khi nhìn lại, anh vẫn thường xuyên nhớ lại những ngày tháng khốn khó: ăn mì gói sống vì hết gas, đi bộ cả buổi để tiết kiệm 5.000 tiền xe, từng bần thần nhìn bạn bè gọi trà sữa trong khi anh chỉ dám uống nước lọc…

Đó không phải để tự thương hại, mà là để giữ mình tỉnh táo. Vì anh biết, chỉ cần mất kiểm soát – thị trường có thể lấy lại tất cả. Nhanh hơn cả lúc nó cho.

Thuận bắt đầu lên kế hoạch rõ ràng hơn cho tương lai: đa dạng hóa danh mục, tích lũy tài sản dài hạn, mua thêm bất động sản, và đặc biệt – chia sẻ kinh nghiệm thật cho người thật. Anh không muốn trở thành “thầy dạy forex” trên mạng xã hội chỉ biết hô hào lối tắt. Anh muốn làm người đồng hành – nói sự thật, kể cả sự thật đau đớn về thua lỗ và áp lực tâm lý trong thị trường.

Thị Trường – Không Dành Cho Người Mơ Mộng

Anh từng chứng kiến bạn bè cháy tài khoản chỉ sau một tin tức. Thấy biết bao người mới “ăn may” một lần, tưởng mình giỏi, rồi nướng toàn bộ tài sản chỉ vì một pha “overtrade”. Và hơn ai hết, anh hiểu: kiến thức, tâm lý và quản lý vốn mới là cốt lõi.

Anh bắt đầu viết lại hành trình của mình – không chỉ để kể, mà để nhắc mình và những người theo dõi: Thành công thật sự không bao giờ có đường tắt.

“Cuộc đời không cho không ai điều gì. Nếu bạn chưa từng trả giá, thì có thể bạn đang nợ – và thị trường sẽ đòi lại theo cách tàn nhẫn nhất.”

Tự Do Thật Sự: Là Khi Có Thể Chọn Cách Mình Sống

Giờ đây, mỗi sáng Thuận có thể thức dậy bên người vợ yêu thương mình, không vội vã. Anh có thể chọn làm việc – hoặc không. Nhưng anh chọn làm – không phải vì tiền, mà vì đam mê tạo giá trị.

Anh mở những buổi chia sẻ offline nhỏ, không rình rang, không ánh đèn sân khấu. Chỉ là những cuộc trò chuyện với những người đang mất phương hướng, đang trong cảnh nợ nần, giống như chính anh từng ở đó.

Và mỗi khi có ai đó đến nói: “Anh ơi, nhờ những điều anh chia sẻ, em đã không bỏ cuộc.” – thì trong mắt Thuận, có thứ gì đó lấp lánh, không phải là tiền, không phải là vàng – mà là ý nghĩa.

“Hạnh phúc thật sự là khi bạn sống một cuộc đời có ý nghĩa – không chỉ cho mình, mà cho cả những người xung quanh.”

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

EXNESS

EXNESS

XM

XM

LITEFOREX

LITEFOREX

MARKET4YOU

MARKET4YOU

VANTAGE

VANTAGE

Chương 4: Ánh Sáng Từ Những Vết Sẹo

Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!

Dương Minh Thuận không chọn con đường của một “KOL tài chính” hào nhoáng. Anh không dựng video kịch bản, không thuê xe sang để chụp ảnh, không hứa hẹn giấc mơ giàu nhanh.

Anh biết thị trường này đã quá đủ những lời ngon ngọt, thiếu sự thật.

Nên anh chọn con đường khó hơn – chia sẻ thật, kinh nghiệm thật, thất bại thật.

Những bài viết đầu tiên của anh trên mạng xã hội không có nhiều lượt thích. Chẳng có “chiến lược nghìn pip”, không có “lệnh nhân 10 tài khoản”, chỉ là những dòng nhật ký chân thành tự nhủ bản thân:

    • “Hôm nay mình cắt lỗ đúng kế hoạch, không tiếc vì đã tuân thủ kỷ luật.”

    • “Đôi khi, không làm gì trong thị trường cũng là một hành động.”

    • “Từng có ngày mình chỉ có 1 gói mì, nhưng giờ mình đã có thể mua nhà cho cha mẹ – không phải vì may mắn, mà vì 7 năm thất bại và học hỏi.”

Lan Tỏa Giá Trị Thật

Bất ngờ thay, chính sự chân thành ấy lại khiến nhiều người dừng lại. Những bạn trẻ cũng đang mắc nợ, mất niềm tin, bị lừa vì “tín hiệu vàng” – tìm thấy ở anh một thứ gì đó rất thật: hy vọng từ sự kiên cường.

Anh bắt đầu tổ chức những buổi chia sẻ nhỏ – có khi chỉ 5–10 người. Không thu phí, không upsell khóa học. Chỉ là: “Anh từng ở đó. Nếu em đang đau, đang gục, thì đây là tay nắm – không phải kéo em đi, mà để em tự đứng lên.”

Thời gian sau, có người gọi anh là “người thầy, người anh của cộng đồng tự do tài chính”. Có người inbox: “Nhờ anh mà em không nhảy cầu, nghĩ quẩn.” Có người đã quay lại được với gia đình, trả hết nợ sau 2 năm kỷ luật giao dịch.

Đó là lúc anh hiểu: ánh sáng không đến từ chiến thắng – mà đến từ những vết sẹo mình dám kể lại.

Thách Thức Mới – Giữ Vững Chính Mình

Dù vậy, không phải ai cũng hiểu anh. Có người nói anh giả tạo. Có kẻ lấy tên anh để lập group lừa đảo. Có người đặt câu hỏi: “Tự do tài chính thật sao còn phải đi chia sẻ?”

Anh cười: “Tôi chia sẻ không phải vì tôi cần người tin – mà vì tôi từng ước có ai đó nói điều này với tôi vào năm 2018, khi tôi định buông xuôi.”

Càng đi xa, thử thách càng nhiều. Nhưng anh biết, mỗi bước chân mình đi, dù không ai tung hô, thì ít nhất anh đang giữ được một điều quý giá nhất: bản sắc.


“Giàu không phải là có bao nhiêu tiền, mà là bạn có thể sống thật với mình đến mức nào.”


Giờ đây, mỗi buổi sáng anh tỉnh dậy bên người vợ hiền, nhìn Gold- đứa con sắp chào đời trong vòng tay, anh lại thì thầm: “Tự do, hạnh phúc – là thứ mình phải trả giá rất đắt để có. Và nó xứng đáng.”

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

EXNESS

EXNESS

XM

XM

LITEFOREX

LITEFOREX

MARKET4YOU

MARKET4YOU

VANTAGE

VANTAGE

Chương 5: Di Sản Của Một Người Đi Trước

Bạn có thể nghe tự chuyện này bằng Audio bên dưới nhé!

Nhiều năm sau khi từ bỏ công việc văn phòng, nhiều năm sau lệnh “Buy Gold” định mệnh đã thay đổi cuộc đời mình, Dương Minh Thuận giờ đây đã không còn là chàng trai co ro trong căn trọ hẹp chờ qua cơn đói.

Anh là người chồng, người cha – và quan trọng hơn, là một người để lại dấu chân thật trong cộng đồng đầu tư nhiều biến động và lắm phù phiếm.

Anh chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành hình mẫu cho ai cả. Nhưng giờ đây, khi đã tự do, có tài chính vững, có gia đình ấm, anh hiểu rằng: tự do thật sự là khi bạn đủ đầy để cho đi mà không cần nhận lại.

Xây Giá Trị Bền Vững – Không Phải Dựa Vào Lợi Nhuận

Anh bắt đầu khởi xướng những buổi “Trading Retreat” – nơi không ai được phép nói về tiền trước khi nói về kỷ luật, tư duy và tâm lý. Anh dạy người ta cách không vào lệnh, khi thị trường không rõ ràng. Anh dạy những điều không ai bán: kiên nhẫn, lặng lẽ, và sống tối giản trong một thế giới ồn ào.

Trong những buổi offline đó, anh không đứng trên sân khấu. Anh ngồi ngang hàng, uống trà, kể lại những lần gần như phát điên vì tài khoản đỏ lửa. Những lần nghĩ đến việc biến mất khỏi cuộc đời. Và rồi – những lần lặng lẽ đứng dậy từ vũng bùn ấy, không ai vỗ tay, không ai cổ vũ.

Đó là sức mạnh thật. Và anh muốn gieo lại thứ sức mạnh đó vào thế hệ trẻ hơn, những người còn đang chênh vênh giữa hoài bão và hiện thực.

Gia Đình – Nơi Mọi Hành Trình Kết Lại

Người ta thường hỏi: “Giờ giàu rồi, anh còn sợ gì?”

Thuận chỉ cười: “Tôi không sợ nghèo lại. Tôi chỉ sợ… không còn là chính mình.”

Gia đình là nơi giữ anh lại với gốc rễ. Là nơi nhắc anh nhớ: từng có cha mẹ bán đất lo cưới vợ cho con, từng có anh em chắt chiu từng đồng. Và dù hôm nay anh có nhà ở Vũng Tàu, có xe, có tài khoản triệu đô – thì ngày mai, nếu phải bắt đầu lại từ số 0, anh vẫn sẽ bước tiếp, với một tinh thần không bao giờ bỏ cuộc.

Bởi vì:

“Tài sản lớn nhất mà cuộc đời này từng cho tôi – không phải là tiền. Mà là nghị lực.”

Lời kết: Hành Trình Không Có Hồi Kết

Nếu bạn đang đọc đến những dòng này, có thể bạn cũng đang ở trong một giai đoạn khó khăn như Thuận từng trải qua. Có thể bạn cũng từng ngủ vùi với khoản nợ đè lên tim. Cũng từng bị bỏ rơi, bị khinh khi, từng khóc một mình giữa đêm.

Nhưng hãy nhớ: sự bất công là nhiên liệu của kẻ kiên cường.

Bạn không cần phải chiến thắng ngay ngày mai. Chỉ cần không bỏ cuộc hôm nay.

Và biết đâu, vài năm nữa thôi… bạn cũng sẽ viết nên chương đời của chính mình – như Thuận đã làm.

“Tự do không phải là mục tiêu. Tự do là kết quả của lòng kiên định và những lần đứng dậy không ai thấy.”

👤 TIỂU SỬ TÁC GIẢ

Chương 1: Đêm Đầu Tiên Của Một Cuộc Đời Không Ngủ

Chương 2: Lửa Thử Vàng – Còi Báo Cháy Hay Tiếng Gọi Thành Công?

Chương 3: Tự Do Không Phải Là Kết Thúc – Mà Là Khởi Đầu

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

TÍN HIỆU MIỄN PHÍ

EXNESS

EXNESS

XM

XM

LITEFOREX

LITEFOREX

MARKET4YOU

MARKET4YOU

VANTAGE

VANTAGE

💌 LỜI CẢM ƠN

Trước tiên, tôi xin cảm ơn gia đình tôi – những người đã không rời bỏ tôi, dù có lúc chính tôi không còn đủ niềm tin vào bản thân mình. Dù hoàn cảnh khó khăn, dù nợ nần chồng chất, nhưng tình yêu thương vẫn luôn là chỗ dựa cuối cùng tôi còn lại.

Cảm ơn những người bạn, người anh em thầm lặng đã giúp tôi trong lúc tôi không nói ra được điều gì. Cảm ơn những người đã từng khinh thường tôi – nhờ đó, tôi học được cách kiên cường trong lặng lẽ.

Cảm ơn người vợ của tôi – người đã bước vào cuộc đời tôi khi tôi không cần được cứu, mà cần được đồng hành. Cảm ơn em vì đã tin tưởng, cùng tôi đi qua những tháng ngày chông chênh và cùng nhau xây dựng một cuộc sống không chỉ là “đủ sống”, mà là sống đáng sống.

Và cuối cùng, cảm ơn chính tôi của ngày xưa – vì đã không bỏ cuộc. Dù là những đêm mưa co ro ngoài cổng nhà trọ, hay những lệnh giao dịch căng não với đồng vốn cuối cùng – cậu đã không gục ngã.

Tự chuyện này, tôi xin gửi tặng cho tất cả những ai đang đứng ở vạch xuất phát với hai bàn tay trắng. Hãy cứ đi. Hạnh phúc, tự do, thành công – chúng không từ chối ai biết kiên trì và không phản bội chính mình.

error

Theo dõi chúng tôi để cập nhật thông tin mới nhất